Ads 468x60px

.

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

NGUYỄN CÔNG HOAN – CHỦ SOÁI CỦA VĂN HỌC HIỆN THỰC PHÊ PHÁN

NGUYỄN CÔNG HOAN – CHỦ SOÁI CỦA VĂN HỌC HIỆN THỰC PHÊ PHÁN

 

Nguyễn Công Hoan là nhà văn có công khai phá, mở đường cho chủ nghĩa hiện thực trong văn học Việt Nam thời kỳ hiện đại và là bậc thầy truyện ngắn trong nền văn học cách mạng Việt Nam.

Nguyễn Công Hoan sinh ngày 6/3/1903, quê ở làng Xuân Cầu, xã Nghĩa Trụ, huyện Văn Giang, tỉnh Hưng Yên (thời ấy thuộc tỉnh Bắc Ninh). Ông sinh trong một gia đình Nho học thất thế. Cha là Nguyễn Đạo Khang đỗ Tú tài, làm Huấn đạo. Bác là Nguyễn Đạo Quán, đỗ Phó bảng, làm Tri huyện (sau thăng Tri phủ). Cha lương ít, lại đông con, nên ông được gửi nhờ người bác nuôi ăn học.

Trong thời gian ở với bác, Nguyễn Công Hoan được biết đến nhiều về quan trường. Đó là một thuận lợi sẽ giúp ông về đề tài này. Người bác tuy làm quan vẫn giữ lối sinh hoạt thanh bạch của một nhà nho nghèo. Bà nội ở với bác vẫn giữ nghề dệt vải. Nhân vật Lê Sĩ Cư trong “Thanh đạm” là hình ảnh người bác của ông.

Thuở nhỏ, Nguyễn Công Hoan học chữ Hán. Năm lên 10, bác xin cho vào học trường Bưởi. Năm 1919, ông đỗ Sơ học Pháp Việt, sau đấy bỏ học 3 năm, đến năm 1922 mới thi vào trường Sư phạm.

Năm 1926, ông tốt nghiệp cao đẳng sư phạm, bắt đầu dạy học, vừa dạy học vừa viết văn ở nhiều nơi (như Hải Dương, Nam Sách, Kinh Môn, Lào Cai, Nam Định, Trà Cổ…...) cho đến ngày Cách mạng tháng Tám thành công.

Năm 1928, ông vào Việt Nam Quốc dân Đảng của nhà cách mạng Nguyễn Thái Học.

20 năm làm nghề gõ đầu trẻ, ông được tiếp xúc với nhiều bố mẹ học sinh, với đủ các hạng người giàu, nghèo, sang, hèn trong xã hội, lại bị đổi đi hết nơi này đến nới khác nên vốn sống càng thêm giàu, điều đó bổ ích cho một nhà văn.

Nguyễn Công Hoan khởi nghiệp văn chương từ năm ông 17 tuổi, khi ông viết truyện ngắn đầu tiên Quyết chí phiêu lưu. Năm 1923, mới hai mươi tuổi, ông in tập truyện ngắn đầu tay Kiếp hồng nhan (viết năm 1920, được Tản Đà thư điếm xuất bản năm 1923). Đây cũng là tập truyện ngắn đầu tiên của văn học Việt Nam in toàn truyện sáng tác. Năm 1932, ông đưa in tập Những cảnh khốn nạn. Năm 1935, in tập truyện Kép Tư Bền, gồm 15 truyện ngắn trước đó đã đăng tải trên các báo. Tập truyện nổi tiếng này đã thành đề tài cho cuộc bút chiến nổi tiếng “Nghệ thuật vị nghệ thuật” và “Nghệ thuật vị nhân sinh”. Năm 1936, nhà văn thử bút vào Văn chương lãng mạn và đã rất thành công trong truyện dài Tắt lửa lòng. Tập truyện có tiếng vang đến mức nó được chuyển thể thành kịch bản sân khấu, nhiều đoàn ca kịch đua nhau dựng vở với cái tên Lan và Điệp, kéo khán giả đến với sân khấu trong nhiều chục năm.

Nhưng cũng từ đấy, ông đã dứt khoát đứng về phía những người nghèo khổ, trong đó thân phận người nông dân chiếm vị trí chủ đạo trong các tác phẩm của ông, và ông dùng bút pháp trào lộng đặc sắc để đả kích sâu cay bọn tham quan ô lại của chế độ thực dân - phong kiến. Năm 1938, ông xuất bản tiểu thuyết Bước đường cùng - tác phẩm đánh dấu cho xu hướng sáng tác Văn học Hiện thực phê phán của ông. Tiểu thuyết này cùng với Lá ngọc cành vàng (1938) và trước đó là Cái thủ lợn (1930), rồi Tranh tối tranh sáng (1946, viết lại và in năm 1956) và hơn hai trăm truyện ngắn đã đưa ông lên hàng chủ soái của Văn học Hiện thực phê phán.

Năm 1945, ông bị phát–xít Nhật bắt vì ông hoạt động chính trị và gia đình có người làm cách mạng. Sau Cách mạng Tháng 8, ông tham gia Hội Văn hóa cứu quốc. Ông đã làm Giám đốc Sở kiểm duyệt báo chí Bắc bộ, Phó Giám đốc Sở Thông tin tuyên truyền Bắc bộ.

Kháng chiến toàn quốc bùng nổ, ông gia nhập quân đội, làm biên tập viên báo Vệ quốc quân, giám đốc trường Văn hóa quân nhân, chủ nhiệm và biên tập tờ Quân nhân học báo.

Ông là đảng viên Đảng Lao động Việt Nam từ năm 1948.

Năm 1951 ông làm việc ở Trại tu thư của ngành giáo dục, viết sách giáo khoa và biên soạn cuốn Sử Việt Nam hiện đại từ Pháp thuộc đến năm 1950 dùng cho lớp 7 hệ 9 năm. Ông cũng viết bài cho báo Giáo dục nhân dân, cơ quan ngôn luận đầu tiên của Bộ Quốc gia giáo dục lúc bấy giờ.

Từ sau 1945, Nguyễn Công Hoan vẫn tiếp tục sáng tác. Các tác phẩm Nông dân và địa chủ, Tranh tối tranh sáng, Hỗn canh hỗn cư và Đống rác cũ của ông tiếp tục phản ánh cuộc sống và con người nông thôn Việt Nam trong những thời điểm lịch sử quan trọng trước và sau Cách mạng. Là một nhà văn lão thành, Nguyễn Công Hoan đã có ý thức đúc rút, tổng kết kinh nghiệm sáng tác của mình để truyền lại cho các thế hệ sau trong nghiệp văn. Vì lẽ đó mà Đời viết văn của tôi (1971) như là một cẩm nang văn học đối với những "hậu duệ văn học". Tuyển tập truyện Nguyễn Công Hoan có thể xem là một bộ sưu tập khá đầy đủ về thành tựu sáng tác của Nguyễn Công Hoan trong hơn 50 năm cầm bút.

Ông là Chủ tịch Hội nhà văn Việt Nam (khóa đầu tiên 1957-1958), ủy viên Ban Thường vụ trong Ban Chấp hành Hội nhà văn Việt Nam các khóa sau đó.

Ông cũng là UVBCH Hội liên hiệp Văn học nghệ thuật Việt Nam, chủ nhiệm tuần báo Văn (tiền thân của báo Văn nghệ).

Thành tựu nghệ thuật
Nói đến Nguyễn Công Hoan trước hết là nói đến bậc thầy truyện ngắn trong văn học Việt Nam hiện đại. Thế giới truyện ngắn Nguyễn Công Hoan đa dạng, phong phú như một "bách khoa thư", một "tấn trò đời" mà đặc trưng là xã hội phong kiến nửa thực dân ở Việt Nam nửa đầu thế kỷ hai mươi. Truyện ngắn Nguyễn Công Hoan có nhiều nét gần với truyện cười dân gian, tiếp thu được truyền thống lạc quan của nhân dân muốn dùng tiếng cười như một "vũ khí của người mạnh" để tống tiễn cái lạc hậu, cái xấu xa vào dĩ vãng. Năm 1935 khi Kép Tư Bền xuất hiện đã làm cho phái "nghệ thuật vi nhân sinh" mà Hải Triều là người khởi xướng, có đủ chứng cứ để đấu tranh với phái "nghệ thuật vị nghệ thuật". Truyện ngắn Nguyễn Công Hoan với đặc điểm của nó đã nâng cao khả năng nhận thức và khám phá các hiện tượng xã hội phức tạp. Chế độ phong kiến nửa thực dân ở Việt Nam trước 1945 đầy dẫy sự lừa bịp và khôi hài thế, nhưng kẻ thống trị luôn luôn tìm mọi cách tạo ra cái vẻ ngoài "nghiêm chỉnh" của nó. Cần phải phanh phui mâu thuẫn nội tại đó để làm lỗ rõ sự không khớp giữa bản chất và hiện tượng, giữa nội dung và hình thức, làm bật lên tiếng cười đả kích sâu cay tất cả sự xấu xa của xã hội cũ. "Đào kép mới" và hàng loạt truyện ngắn Nguyễn Công Hoan trước 1945 là chĩa vào các thói xấu của kẻ thống trị và phê phán một cách không thương tiếc. Chúng ta có quyền tự hào về Nguyễn Công Hoan và coi ông là bậc thầy truyện ngắn.

Nguyễn Công Hoan cũng đã thử sức mình trong truyện dài và gặt hái nhiều thành công. Trong số các tác phẩm viết vào thời kỳ 1936 - 1939 thì Bước đường cùng là cuốn tiểu thuyết có tính tư tưởng và nội dung hiện thực sâu sắc. Bước đường cùng chính là vấn đề dân cày, vấn đề của cuộc cách mạng dân tộc - dân chủ ở Việt Nam được thể hiện bằng hình tượng nghệ thuật sinh động, là cuốn tiểu thuyết trong đó nhà văn đã xây dựng được những tính cách điển hình trong hoàn cảnh điển hình theo yêu cầu của chủ nghĩa hiện thực. Sau này, ngòi bút Nguyễn Công Hoan còn tiếp tục viết về nông thôn Việt Nam trong thời kỳ biến chuyển cách mạng. Các tác phẩm Tranh tối tranh sáng, Hỗn canh hỗn cư được viết trên cơ sở kinh nghiệm vốn sống dồi dào của ông về xã hội cũ, về nông thôn Việt Nam với một cảm xúc và một ánh sáng tư tưởng mới, cho nên đã tạo ra được sức hấp dẫn.

Nguyễn Công Hoan là nhà văn có công khai phá, mở đường cho chủ nghĩa hiện thực trong văn học Việt Nam thời kỳ hiện đại.

Sau năm 1930, và đặc biệt với sự xuất hiện của Kép Tư Bền đã ghi dấu sự trưởng thành của nhà văn hiện thực phê phán. Nguyễn Công Hoan viết văn cùng thời với Hồ Biểu Chánh, Nguyễn Trọng Thuật, Vũ Đình Long... những người theo cách gọi của ông Vũ Ngọc Phan là "các nhà văn đi tiên phong". Nguyễn Công Hoan đã đột phá vào những thành trì, khuôn khổ của giáo huấn và tiếp nhận, tuân theo một chủ nghĩa khách quan lịch sử khi miêu tả hiện thực. Giới nghiên cứu văn học khi bàn đến sự hình thành chủ nghĩa hiện thực trong văn học Việt Nam đều nhất trí đánh giá cao vai trò, vị trí của Nguyễn Công Hoan, người có những tác phẩm được coi là "cổ điển" trong nền văn học hiện đại.

Nguyễn Công Hoan là người lao động nghệ thuật đích thực, là người sống giản dị, khiêm nhường với tất cả sự chân thành của mình. Ngay khi viết hồi ký Đời viết văn của tôi, ông tâm sự: "Tuổi tôi tuy cao, nhưng sức chưa yếu, tôi còn làm việc được lâu. Ngay như lần này, tôi viết cuốn này, mà có hôm say mê, tôi cặm cụi tới mười hai, mười ba giờ đồng hồ chưa thấy mỏi". Nguyễn Công Hoan là tấm gương của một người đã trọn vẹn đời mình cống hiến cho sự nghiệp văn học, tấm gương của một người đã miệt mài lao động sáng tạo nghệ thuật hơn nửa thế kỷ. Nói đến Nguyễn Công Hoan là nói đến một nhà văn yêu nước, một ngòi bút chiến đấu vì lẽ phải bằng tiếng cười chính nghĩa và tài năng trong văn chương.

Nguyễn Công Hoan cũng là một trong những nhà văn hiện đại mà tác phẩm đưa vào sách giáo khoa đã đáp ứng được yêu cầu quan trọng là dạy cho học sinh hiểu, nói, viết tiếng Việt đúng nhất, tốt nhất

Nguyễn Công Hoan mất ngày 6 tháng 6 năm 1977 tại Hà Nội, thọ 74 tuổi.

Tên ông được đặt cho một phố ở Hà Nội, đoạn giữa hai phố Ngọc Khánh và Nguyễn Chí Thanh.

Nhà văn Nguyễn Công Hoan đã vinh dự được là một trong 14 nhà văn xuất sắc của nền văn học Việt Nam thế kỷ XX được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh đợt I về Văn học nghệ thuật năm 1996 gồm Kép Tư Bền (truyện ngắn, 1935), Bước đường cùng (tiểu thuyết, 1938)), Nông dân và địa chủ (truyện ngắn, 1955), Người cặp rằn hầm xay lúa ở ngục Côn Lôn 1930 (1960), Hỗn canh hỗn cư (truyện dài, 1961), Đời viết văn của tôi (hồi ký, 1971) và Tuyển tập truyện Nguyễn Công Hoan (3 tập).

Tác phẩm
Ông để lại một di sản nghệ thuật với hơn 200 truyện ngắn, gần 30 truyện dài và nhiều tiểu luận văn học, các tác phẩm chính của ông là:

Kiếp hồng nhan (truyện ngắn, 1923)
Răng con chó của nhà tư sản (truyện ngắn, 1929; đăng Annam tạp chí số 23 năm 1931 với nhan đề Răng con vật nhà tư bản)
Hai thằng khốn nạn (truyện ngắn, 1930)
Thật là phúc (truyện ngắn, 1931)
Người ngựa, ngựa người (truyện ngắn, 1931)
Thế là mợ nó đi tây (truyện ngắn, 1932)
Xin chữ cụ nghè (truyện ngắn, 1932)
Tắt lửa lòng (truyện dài, 1933)
Lá ngọc cành vàng (tiểu thuyết, 1934)
Kép Tư Bền (tập truyện ngắn, 1935)

Cô làm công (tiểu thuyết, 1936)
Oẳn tà roằn (truyện ngắn, 1937)
Vợ (truyện ngắn, 1937)
Bước đường cùng (tiểu thuyết, 1938)
Tinh thần thể dục (truyện ngắn, 1939)
Phành phạch (truyện ngắn, 1939)
Cái thủ lợn (tiểu thuyết, 1939)
Nông dân và địa chủ (truyện ngắn, 1955)
Tranh tối tranh sáng (truyện dài, 1956)
Người cặp rằng hầm xay lúa ở ngục Côn Lôn 1930 (1960)
Hỗn canh hỗn cư (truyện dài, 1961)
Đống rác cũ (tiểu thuyết, 1963)
Ðời viết văn của tôi (hồi ký, 1971)
Tuyển tập Nguyễn Công Hoan (3 tập, Nxb. Văn học, 1983 - 1986)
Năm 1936, truyện dài Tắt lửa lòng của ông đã được Trần Hữu Trang chuyển thể thành vở cải lương nổi tiếng Lan và Điệp.

Tác giả bài viết: NYS NHT
Nguồn tin: SƯU TẦM




0 comments:

Đăng nhận xét

[im]your image url..[/im]
[youtube]your video url..[/youtube]
[si="10"]your text[/si]
[co="red"]your text[/co]
〈div style=""〉 TEXT〈/div〉